Fermat's last theorem (Định lý cuối cùng của Fermat)

Tác giả Nguyễn Anh Tuấn 5/10/2024 11:29:05 PM 0 Tag Toán Học Thuật

Fermat's last theorem (Định lý cuối cùng của Fermat), hay còn được gọi là Định lý Fermat. Đây là một trong những bài toán nổi tiếng và hóc búa nhất trong lịch sử toán học. Được Pierre de Fermat ghi chép bên lề cuốn sách "Số học" của Diophantus vào năm 1637. Định lý này đã thu hút sự chú ý của các nhà toán học vĩ đại nhất trong suốt hơn 3 thế kỷ. Và trở thành biểu tượng cho sự kiên trì và nỗ lực giải mã những bí ẩn của thế giới số học.

1.Giới thiệu về định lý cuối cùng của Fermat

Định lý được Pierre de Fermat được ghi chép vào lề một cuốn sách toán học vào khoảng năm 1637. Ông tuyên bố đã có chứng minh cho định lý này, nhưng bản chứng minh này chưa bao giờ được tìm thấy. Suốt hơn 350 năm sau đó, nhiều nhà toán học đã cố gắng chứng minh định lý này, nhưng không ai thành công. Cùng tìm hiểu cụ thể hơn về định lý này:

1.1.Định nghĩa và công thức

Fermat's last theorem (Định lý cuối cùng của Fermat) là một trong những định lý nổi tiếng nhất trong lịch sử toán học. Nó được phát biểu như sau: 

Không tồn tại các số nguyên dương a, b, c thỏa mãn phương trình a^n + b^n = c^n, trong đó n là một số nguyên lớn hơn 2.

Ví dụ:

Với n = 2, ta có phương trình quen thuộc a^2 + b^2 = c^2, đây chính là định lý Pythagoras.

Tuy nhiên, với n = 3, ta không thể tìm được ba số nguyên dương nào thỏa mãn phương trình a^3 + b^3 = c^3.

1.2.Công thức chứng minh định lý của Fermat

Năm 1994, Andrew Wiles, một nhà toán học người Anh, đã gây chấn động thế giới toán học khi ông tuyên bố đã chứng minh được định lý lớn Fermat. Chứng minh của Wiles sử dụng các kỹ thuật toán học phức tạp từ nhiều lĩnh vực khác nhau, bao gồm cả lý thuyết số, hình học đại số và hàm elip.

Chứng minh của Wiles đã được kiểm tra kỹ lưỡng bởi các nhà toán học khác và được chấp nhận rộng rãi là chính xác. Nó là một trong những thành tựu to lớn nhất trong lịch sử toán học.

Do tính phức tạp của chứng minh, không thể trình bày đầy đủ công thức trong một phản hồi ngắn gọn. Tuy nhiên, bạn có thể tham khảo một số tài liệu sau để tìm hiểu thêm về chứng minh của Wiles.

2. Lịch sử phát triển

Lịch sử phát triển của Định lý lớn Fermat là một câu chuyện ly kỳ, đầy thử thách và truyền cảm hứng, minh chứng cho sức mạnh phi thường của trí tuệ và niềm đam mê khoa học của con người. Cụ thể:

2.1.Pierre de Fermat và phát biểu Định lý

  • Pierre de Fermat (1607-1665) là luật sư người Pháp, đồng thời là nhà toán học nghiệp dư.

     
  • Năm 1637, Fermat viết ghi chú vào lề trang sách "Arithmetica" của Diophantus, tuyên bố đã tìm ra lời giải cho phương trình:
     a^n + b^n = c^n

với n là số nguyên dương lớn hơn 2, ngoại trừ trường hợp a = b = c = 0. Tuy nhiên, ông không công bố chi tiết cách giải.

2.2.Nỗ lực giải mã

  • Suốt hơn 350 năm sau, Định lý Fermat trở thành thách thức cho các nhà toán học. Nhiều nỗ lực giải mã được thực hiện nhưng không thành công.
  • Một số nhà toán học nổi tiếng đã góp phần vào việc nghiên cứu Định lý, bao gồm:
    • Leonhard Euler (1707-1783): Chứng minh cho trường hợp n = 3 và n = 4.
    • Johann Peter Gustav Dirichlet (1805-1859): Chứng minh cho trường hợp n = 5.
    • Gabriel Lamé (1795-1870): Chứng minh cho trường hợp n = 7.

2.3.Andrew Wiles và bước ngoặt lịch sử

  • Năm 1994, nhà toán học người Anh Andrew Wiles công bố lời giải cho Định lý Fermat sau 7 năm nghiên cứu miệt mài.
  • Giải pháp của Wiles sử dụng phương pháp Modular Elliptic Curves, kết hợp nhiều kiến thức toán học phức tạp.
  • Khám phá của Wiles được đánh giá là một trong những thành tựu toán học vĩ đại nhất thế kỷ 20.

3.Các phát biểu tương đương của định lý

Việc tìm kiếm và chứng minh các phát biểu tương đương đóng vai trò quan trọng trong việc giải quyết các bài toán phức tạp như Định lý cuối cùng của Fermat. Dưới đây là một số phát biểu tương đương:

Phát biểu Frey: Cho n là số nguyên dương lớn hơn 2. Giả sử tồn tại các số nguyên a, b, c không đồng thời bằng 0 sao cho a^n + b^n = c^n, với a, b, c nguyên tố theo từng cặp. Khi đó, đường cong elip y^2 = x^n + 1 không có tính modular.

Giả thuyết Taniyama-Shimura: Mỗi đường cong elip mod p đều gắn liền với một dạng modular.

Định lý modular: Cho n là số nguyên dương lớn hơn 2. Nếu tồn tại các số nguyên a, b, c không đồng thời bằng 0 sao cho a^n + b^n = c^n, với a, b, c nguyên tố theo từng cặp, thì n chia hết cho một số nguyên tố Fermat.

4.Tác động và ý nghĩa

Ngoài giá trị toán học thuần túy, Định lý cuối cùng của Fermat còn có những tác động và ý nghĩa quan trọng khác:

  • Thúc đẩy sự phát triển của Toán học: Nỗ lực giải mã định lý này đã dẫn đến sự ra đời của nhiều kỹ thuật toán học mới, góp phần thúc đẩy sự phát triển của các lĩnh vực như đại số, hình học, lý thuyết số và giải tích.
  • Thử thách tư duy sáng tạo: Định lý Fermat là minh chứng cho sức mạnh của tư duy sáng tạo và sự kiên trì trong việc giải quyết những vấn đề toán học hóc búa.
  • Tăng cường niềm đam mê với Toán học: Câu chuyện về Định lý Fermat đã truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ học sinh và sinh viên, khơi gợi niềm đam mê với Toán học và khoa học.
  • Thể hiện tầm quan trọng của hợp tác quốc tế: Việc giải mã Định lý Fermat là kết quả của sự hợp tác quốc tế giữa các nhà toán học từ nhiều quốc gia khác nhau, cho thấy tầm quan trọng của việc chia sẻ kiến thức và hợp tác trong khoa học.
  • Niềm tự hào của nhân loại: Thành công trong việc giải mã Định lý Fermat là một minh chứng cho trí tuệ và khả năng của con người trong việc giải quyết những vấn đề phức tạp, đồng thời là niềm tự hào chung của nhân loại.

5.Kết luận

Định lý cuối cùng của Fermat, từng là một thách thức dai dẳng trong suốt 358 năm, đã được Andrew Wiles chứng minh thành công vào năm 1994. Chứng minh của ông, dựa trên sự kết hợp sáng tạo của nhiều lĩnh vực toán học khác nhau, là một minh chứng cho sức mạnh của tư duy logic và sự hợp tác quốc tế trong khoa học.